Công viên Thủ Lệ
là một nơi vui chơi, giải trí thích thú nhất của em. Nhân kỳ nghỉ lễ dài
ngày 30-4 và 1-5, một buổi chiều, em được bố mẹ cho đi chơi ở đó, để
"xả hơi" trước khi vào kỳ thi cuối cấp tiểu học của em.
Công viên Thủ Lệ có 3 cổng, 2 chính, 1 phụ. Khi qua cổng chính phía Tây,
sơn màu xanh rêu, em thấy trước mặt là một đài phun nước. Sau đài phun
nước, là khu vui chơi với các trò xe điện đụng, đạp vịt, nhà phao, ném
bóng... Mỗi trò chơi đều có cái hấp dẫn riêng của nó. Em thích nhất là
trò chơi đạp vịt, vì em có thể vừa ngắm cảnh thiên nhiên, vừa ăn quà vặt
trên lưng vịt.
Đường dẫn vào khu chuồng thú, là những chiếc cầu xây cong cong duyên
dáng. Công viên hôm ấy rất đông các em nhỏ và các bạn cùng trang lứa với
em. Người người qua lại tham quan rất nhộn nhịp. Từ xa, em đã nghe
tiếng gầm vang khắp Công viên của sư tử, của hổ. Những con báo đốm có
tốc độ phi thường và leo trèo rất giỏi nơi hoang dã, thì ở đây, lại rất
ngoan ngoãn, đủng đỉnh dạo quanh khung chuồng, như muốn làm một màn chào
hỏi mọi người. Những chú khỉ vui tính có cử chỉ khéo léo như người, hết
tiếp nhận những quả chuối chín từ tay du khách, chia cho các con nhỏ
ăn, lại âu yếm nhau, bắt chấy cho nhau, và leo trèo nhanh thoăn thoắt.
Thương cho bác voi to đùng nhưng hiền lành quá, để đám côn trùng bắt
nạt, quấy nhiễu. Đôi tai to như chiếc quạt và chiếc đuôi mềm dẻo cứ phải
vẫy vẫy, quất đi quất lại mà không hết khó chịu. Chiếc vòi mềm mại,
khéo léo như đôi tay văng đi, văng lại, thỉnh thoảng hít hít xuống đống
cỏ, rồi quấn nắm cỏ vào mồm nhai. Dưới bể có khung lưới sắt kia, là
những "người hùng dưới nước" – cá sấu, con bơi dưới nước, con nằm im như
đống bê-tông để chìa ra những răng nanh nhọn hoắt trông gớm ghiếc. Qua
khu vực thú dữ, đến khu nuôi nhốt thú gậm nhấm. Những chú chuột bạch thì
loanh quanh trong một cái thùng kim loại sơn trắng. Mấy chị thỏ rừng
chạy nhảy tung tăng với đàn con nhỏ trong sân chuồng thật đáng yêu. Bên
kia đường nhỏ trong công viên, mấy chị nai lúc ngơ ngác, lúc cúi xuống
từ tốn gặm cỏ, rồi lạnh lùng bỏ đi như đang xấu hổ với ai.
Qua một chiếc cầu để đến khu nuôi gia cầm. Ở đây, em được nghe những âm
thanh huyên náo của chim hót, vịt kêu, gà gáy, và cả tiếng mấy chị gà
mái gọi trống "tục !" tục !". Đẹp nhất là mấy chị công đang khoe bộ đuôi
nhiều màu sắc cho du khách chiêm ngưỡng vẻ đẹp tự nhiên của mình. Những
con chim trĩ có chiếc mào đẹp đang nhảy nhót, hót líu lo trên cành.
Thong thả dạo bộ về phía đền Voi Phục, em lại bị cuốn hút bởi mấy bác
trung niên đang say mê nặn và bán tò he, với hình thù các con vật, hoa,
lá và các đồ chơi khác nhau đủ sắc màu. Em được bố mua cho các nhân vật
Tôn Ngộ Không, Đường Tăng, Chư Bát Giới, Yêu quái Bạch Cốt Tinh, tất cả
được nặn bằng bột màu khéo léo trông thật đáng yêu.
Trời đã xế chiều, chân em cũng thấm mỏi, được bố mẹ mua cho que kem thơm
mùi cốm, mút cho đã khát. Chưa hết que kem, em đã thấy hiện ra ngay
trước mắt một chiếc cổng mới xây theo kiểu cổ trước đền Voi Phục, để ra
phố Kim Mã. Nhìn từ phố Kim Mã, khung cảnh Công viên Thủ Lệ đẹp đến kì
diệu. Mặt hồ nước trong xanh bao quanh một rừng cây xanh ngắt. Mấy "cô"
thiên nga trắng điệu đà đang chở từng đôi trai gái trên lưng mình dạo
chơi, đón những luồng gió mát. Nắng vàng nhạt hắt trọn lên những tầng
cao của tòa nhà Khách sạn Daewoo cũng phản bóng xuống hồ nước, tạo nên
một bức tranh đẹp lộng lẫy.
Em rất thích đến Công viên Thủ Lệ, vì mỗi lần đến, là một lần được khám
phá bao điều bổ ích và mới lạ trong thế giới thiên nhiên. Em mong sao
Công viên Thủ Lệ có nhiều thú hơn, để chúng em và các bạn nhỏ được thăm
quan, chiêm ngưỡng. Và mong sao, Thủ Lệ mãi mãi sạch sẽ, xanh tươi, thực
sự là "lá phổi" của Thành phố.
copy tren mang phai ko
Trả lờiXóa